Dạy em từ thuở chín mười
Ngày ấy tóc cô dài lắm
Như mây biếc trời xanh thẳm
Nâng mùa thu lên mênh mông.
Ngày qua tháng lại chất chồng
Gót cô dẫm mòn bục giảng
Bao lớp học trò mắt sáng
Cũng ngần ấy bụi phấn bay.
Hạt rơi vào mắt xót cay
Hạt vương trên đầu tóc bạc
Mỗi lần heo may xao xác
Cô ơi, em sợ… lá vàng!
Biết không thể níu thời gian
Vẫn giật mình kêu thảng thốt
Tin cô… bay về đột ngột
Tối sầm cả mặt trời thu.
Đưa cô về cõi sương mù
Những vòng hoa lạnh gió ru nghẹn ngào
Một đời phấn trắng chiêm bao
Còn bao nhiêu chữ gieo vào trời xanh?
Nguyễn Ngọc Hưng
Cô giáo miền quê
Thương em cô giáo miền quê
Đường làng trơn trượt… lối về trời mưa
Nụ cười theo nón đong đưa
Trên tay đôi guốc… còn chưa kịp mòn
Học trò chưa kịp lớn khôn
Cười reo nắc nẻ bên dòng nước trôi
Thương em… rồi bỗng thương tôi
Đường không đủ rộng sánh đôi theo về
Em là cô giáo miền quê
Tôi, chàng trai phố đứng mê mải nhìn
Gió giông một cái liếc tình
Tôi mang ngơ ngẩn theo mình… về đâu?
. Nguyễn Thanh Xuân
Theo Báo Bình Định
Rất vui vì bất chợt đọc được bài thơ PHẤN TRẮNG của mình trên Thuviengiadinh.com!
Lại sắp đến mùa Hiến Chương nữa rồi. Bất chợt nhớ mẹ và giấc mơ chưa thành của mình… Xin gửi đến các bạn bài thơ này như một chia sẻ. Mong nhận được sự đồng cảm của tất cả mọi người! Chân thành cám ơn!
Thân mến, NNH – Quảng Ngãi.
MÙA HIẾN CHƯƠNG NHỚ MẸ
Ngay từ thuở sách đèn thơ dại
Theo học đòi chữ nghĩa văn chương
Con đã mơ một giấc mơ thường
Mai khôn lớn sẽ làm ông giáo!
Thương mẹ một đời nắng mưa tần tảo
Vai gầy gánh nặng nuôi con
Nào quản chi thân xác mỏi mòn
Mẹ chỉ muốn con mình no ấm
Mẹ chỉ mong con mình chẩm hẩm
Học hành thi cử giỏi giang thôi
Mẹ hiền ơi, mơ ước vỡ tan rồi
Số phận thắt vòng dây oan nghiệt
Hăm ba tuổi con hóa người bại liệt
Lê đời qua giấc mộng học trò
Chiều nay chân trời lặn cánh cò
Ngơ ngác mùa Hiến Chương nhớ mẹ
“Ông giáo hụt” con ngồi đây lặng lẽ
Xót mình thương mẹ số long đong
Buồn đau ư, con tự nhủ lòng
Qua hết đêm đen trời lại sáng
Không được làm thầy trên bục giảng
Sao chẳng “bắc vần” dạy dỗ đàn em?
NGUYỄN NGỌC HƯNG.
hay wa???cam on nha
hay quá >”< đọc xong có 1 cảm xúc hok diễn tả được thành lời ~^^~